Thứ Ba, 24 tháng 7, 2007

Lại là Lai Châu thân thương của riêng mình đây BlogLove ơi!!!!!

Sao mà yêu mà thương thế không biết nữa, Lai Châu ơi!!! Đúng là Cổng trời quá đẹp khiến nhiều tay phó nháy không thể làm ngơ được. Núi non hiểm trờ, mờ mờ ảo ảo sương và mây. Khí hậu quanh năm mát mẻ, còn lạnh nữa là khác. Con người cảm thấy khoan khoái, dễ chịu. Buồng phổi lúc nào cũng căng đầy thiên khí đất trời. Chậc chậc, quá tuyệt!
Giá mà mình leo được lên đỉnh ngọn này nhỉ, mát phải biết. Trời quang mây tạnh thế này không khéo nhìn về tới Hà Nội mất.




Khi Cổng trời nhiều mây thì đúng như là bồng lai tiên cảnh ấy nhỉ!!!!!



Đây chính là quang cảnh diệu kỳ nhất của dãy Hoàng Liên. Khi Cổng trời không có mây che phủ thì ta nhìn thấy Lai Châu là như thế này đó: vô cùng trập trùng và hiểm trở như đèo Pha Đin của Điện Biên vậy










Cây cầu Lai Hà nằm giữa 2 tỉnh Điện Biên và Lai Châu đấy. Cầu này ngày xưa Trung Quốc xây giúp ta nối liền 2 bờ của 1 nhánh sông Đà. Nhìn nó có vẻ gì đó rêu phong cũ kỹ nhỉ, ấy vậy mà kết cấu cực kỳ bền chắc đó nha

Không có nhận xét nào: