
LÊN VỚI EM LÀM BẠN
Chiều xuân biên giới, trong sắc hoa đào phai
Đường hành quân anh đến quê em,
Qua rừng trúc, rừng mai trập trùng non ngàn.
Gặp em bên suối, đôi mắt như cười ai
Dù đường xa tê buốt đôi chân,
Nhưng phơi phới niềm tin của người lính trẻ.
Ơi chàng trai yêu dấu, anh đã đến quê em
Dù phải ăn măng trúc, măng mai
Anh đã nói lời hay phải giữ lấy lời
Đừng như con bướm, con bướm bay là bay
Đã một lòng ta quyết thương nhau
Anh hãy nhớ tình ta gừng cay muối mặn.
Nếu anh yêu em đấy
Anh có lên được đây
Có vượt được núi cao, suối sâu
Đến Lai Châu quê em làm bạn, làm bạn, làm bạn.
Anh yêu đôi mắt sáng
Yêu đất trời biên cương
Từ miền xuôi anh ngược lên đây
Đến Lai Châu quê em làm bạn, làm bạn, làm bạn
Ờ ớ ơ, không uống rượu mà say
Ờ ớ ơ, lòng như có than hồng
Chiều xuân sắc hoa đào thắm, anh với em
Gặp nhau đây trên quê hương mình
Thì anh ơi, nói phải giữ lấy lời đấy
Thì em ơi, dù sông cạn đá mòn nhé
Dù sông cạn đá mòn.
HIz HIz tình tứ ghê nhỉ phải không BlogLove?^^!
Chao ôi, bảo sao có anh Công an trẻ từ miên xuôi lên Lai Châu được hơn 4 mùa hoa đào nở rồi mà vẫn chưa muốn về xuôi. Làm sao mà về được cơ chứ hả BlogLove!!
Chao ôi, nụ cười em e ấp sau khung cửi mỗi khi nhìn thấy anh đi qua thì lẽ nào anh có thể kềm được lòng chứ. HIz HIz, cứ gọi là "Không uống rượu mà say".
Không, thà ta bỏ tất cả chứ không chịu mất em, không chịu để "làm bạn". Noọng ơi, làm người thương, làm người nâng khăn sửa túi cho anh nhé.
BlogLove ơi, quả này tớ quyết tâm lấy vợ đấy. Mong rằng mình sẽ sớm mất đi 2 từ "cô đơn" trong tự điển của mình.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét